Tôi đã đợi khoảnh khắc này suốt 5 năm đồng hành cùng con tự kỷ
Hành trình 5 năm cùng con gái mắc chứng rối loạn phổ tự kỷ là chuỗi ngày đằng đẵng của hy vọng và thất vọng, của nước mắt và sự kiên cường đối với chị Mai (Hà Nội). Nhưng hơn tất cả, đó là hành trình của tình yêu thương vô bờ bến, để rồi vỡ òa trong hạnh phúc khi nhìn thấy sự thay đổi của con, mở ra một chương mới tươi sáng hơn cho cả gia đình.
Cú sốc mang tên “Rối loạn phổ tự kỷ”
Mọi chuyện bắt đầu khi bé Thư, con gái chị, được hai tuổi rưỡi. Ban đầu, những lo lắng của vợ chồng chị chỉ xoay quanh việc con chậm nói hơn bạn bè đồng trang lứa. “Hai vợ chồng mình lúc đó cũng nghĩ đơn giản, chỉ là con chậm nói thôi, rồi sau bé cũng sẽ nói tốt. Nhưng chúng tôi đã lầm”, chị Mai chia sẻ, giọng chùng xuống khi nhớ lại.
Nỗi lo lắng ấy lớn dần lên cùng những biểu hiện ngày một khác lạ của con: bé không cho ai ôm, từ bố mẹ đến ông bà và chỉ một cái chạm nhẹ cũng khiến con giật mình rồi bật khóc hoảng loạn. “Mỗi lần có người muốn gần gũi là con lại phản ứng gay gắt. Lúc đó, chúng tôi tự nhủ rằng có lẽ con đang không khỏe, hoặc đang tuổi dỗi hờn. Giờ nhìn lại, chúng tôi mới nhận ra sự chủ quan của mình”.
Ngày cầm trên tay tờ giấy kết luận của bác sĩ với dòng chữ “Rối loạn phổ tự kỷ”, cả thế giới của vợ chồng chị Mai như sụp đổ. “Cảm xúc lúc đó là bàng hoàng, một cú sốc quá lớn”, chị nhớ lại.
“Tại sao bao nhiêu đứa trẻ ngoài kia, căn bệnh này lại rơi vào đúng con mình? Mình nhìn lại, xem kỹ lại, cả hai bên nội ngoại chẳng có ai mang bệnh này cả”. Cảm giác hoang mang nhanh chóng nhường chỗ cho sự dằn vặt và ân hận tột cùng.
Những năm tháng chỉ biết lao vào công việc, mải mê kiếm tiền bỗng trở thành nỗi day dứt lớn nhất của hai vợ chồng chị Mai. “Nghĩ lại mới thấy, vì quá lo làm ăn mà chúng tôi đã không để ý đủ đến những thay đổi của con. Nếu lúc đó dành cho con nhiều thời gian hơn, có lẽ chúng tôi đã nhận ra dấu hiệu sớm và tìm cách hỗ trợ kịp thời” chị chia sẻ.

Quyết định “thay đổi cuộc đời”
Không gục ngã trước số phận, vợ chồng chị Mai lao vào hành trình tìm kiếm phương pháp chữa trị cho con. Anh chị đưa Thư đi can thiệp ở rất nhiều trung tâm, thử qua vô số phương pháp, nhưng kết quả thu lại chỉ là những cải thiện ít ỏi. Hy vọng cứ nhen lên rồi lại vụt tắt, để lại nỗi thất vọng ngày một lớn dần.
Trong những ngày tháng tưởng chừng bế tắc nhất, một tia sáng đã nhen nhóm. Chị Mai tình cờ biết đến liệu pháp tế bào gốc trong điều trị tự kỷ qua một phóng sự trên VTV và các thông tin khoa học trên mạng. “Mình nghĩ VTV là một nguồn thông tin đáng tin cậy. Hơn nữa, y học Nhật Bản vốn nổi tiếng thế giới về sự phát triển và hiện đại”, chị Mai chia sẻ. Niềm tin của chị càng được củng cố khi biết câu chuyện về một gia đình Việt Nam khác đã điều trị thành công cho cậu con trai 6 tuổi bằng phương pháp này và cho kết quả rất khả quan. “Nghe tin đó, mình mừng cho em bé ấy và cũng thầm mong con mình sẽ có được cơ hội như vậy, để con có thể cải thiện và có một tương lai tốt hơn”.
Cánh cửa lớp 1 của bé Thư ngày một đến gần, và mong muốn con được đến trường, hòa nhập, vui chơi như các bạn cùng trang lứa trở thành động lực mạnh mẽ thôi thúc vợ chồng chị Mai tìm kiếm một giải pháp đột phá. Trong quá trình tìm hiểu, anh chị biết đến liệu pháp tế bào gốc và danh tiếng của Viện Nghiên cứu Tế bào gốc Tokyo (TSRI). Tia hy vọng bắt đầu mở ra từ đây.
Nhưng đi kèm với đó là hàng loạt nỗi lo: Làm sao để một gia đình Việt Nam kết nối trực tiếp với một viện nghiên cứu lớn ở Nhật? Ngôn ngữ, quy trình đặt lịch, thủ tục điều trị, xác minh thông tin… tất cả dường như là những rào cản quá lớn.
Chỉ đến khi biết Mirai Care là đơn vị kết nối độc quyền – cầu nối chính thức và duy nhất hỗ trợ bệnh nhân Việt Nam tiếp cận và điều trị trực tiếp tại Viện TSRI – anh chị mới thực sự thở phào. Đặt trọn niềm tin vào Mirai Care, gia đình quyết định đưa bé Minh sang Nhật để thực hiện liệu trình.

Khoảnh khắc vỡ òa sau 3 năm chờ đợi
Sáu tháng sau liệu trình, những chuyển biến tích cực bắt đầu xuất hiện ở bé Thư, vượt xa kỳ vọng ban đầu của gia đình. Từ một cô bé sợ hãi tiếp xúc, Thư đã có những tương tác bằng mắt đầu tiên. Con không còn la hét khi được chạm vào, thậm chí còn chủ động tìm đến bố mẹ để được ôm. Trong các buổi học cải thiện, cô giáo cũng nhận thấy Thư hợp tác hơn, biết lắng nghe và dễ dàng tham gia vào các hoạt động cùng cô.
Và rồi, khoảnh khắc mà chị Mai đã chờ đợi suốt 3 năm đằng đẵng cuối cùng cũng đến. Một buổi chiều, khi chị đang nấu bếp, bé Thư từ phía sau chạy lại, vòng tay nhỏ xíu ôm chầm lấy chân mẹ và cất tiếng gọi rõ ràng: “Mẹ ơi!”.
“Giây phút đó, tôi đứng sững lại, không tin vào tai mình. Tôi đã đợi khoảnh khắc này, đợi cái ôm này, đợi tiếng gọi này suốt mấy năm trời. Tôi quay lại ôm chầm lấy con, nước mắt cứ thế tuôn ra. Đó là giọt nước mắt của hạnh phúc”, chị Mai xúc động kể lại.

Hành trình của con vẫn còn dài, nhưng chị Mai tin tưởng vào cơ hội con có thể hòa nhập khi bước vào môi trường tiểu học. Sự đồng hành tận tâm của đội ngũ Mirai Care đã giúp gia đình chị có thêm niềm tin và động lực trong giai đoạn quan trọng này.
Để biết thêm về liệu pháp tế bào gốc trong điều trị tự kỷ và cách thức đăng ký tư vấn, quý phụ huynh có thể liên hệ với Mirai Care Việt Nam qua hotline 18008144 ngay hôm nay.
Thông tin liên hê:
- Hotline: 18008144
- Fanpage: facebook.com/miraicare.vn
Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này!